Tôi vẫn luôn kiếm tìm Hà Nội, một Hà Nội của ngày xưa...
Trong ký ức tuổi thơ tôi, Hà Nội xưa gắn liền với những góc phố rợp bóng cây, sự mộc mạc, giản dị với những ngôi nhà cũ kỹ, những bức tường vàng, cửa gỗ màu xanh, đường phố leng keng tiếng chuông xe điện...
Lớn dần theo năm tháng, nơi ngõ nhỏ, phố nhỏ, nhà tôi chẳng còn ở đó vì phố dường như chật hơn, những con đường dài khói bụi với những làn xe ồn ào, giận dữ…
Hà Nội của tôi ngày xưa ấy giờ trở nên vừa gần vừa xa, vừa lạ vừa quen…
Người Hà Nội xưa ở trung tâm, thích sự bình yên. Người Hà Nội nay muốn mang Hà Nội ra xa hơn một chút. Để đi tìm kiếm sự bình yên mới, khi mà Hà Nội hôm nay ồn ào náo nhiệt và xô bồ hơn.